Home » Văn Học Nghệ Thuật
Cách ăn ở trong anh em họ hàng gia tộc
Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015
Bởi: Đoàn Thành Trung
Chú cũng như cha.
Dì cũng như mẹ.
Cô cũng như cha.
Sẩy cha còn chú,
Sẩy mẹ bú dì.
Dì ruột, thương cháu như con,
Rủi mà không mẹ, cháu còn cậy trông.
Nó lú, có chú nó khôn.
Không cha, có chú, ai ơi,
Thay mặt đổi lời, chú cũng như cha.
Bé, nhưng con nhà bác,
Lớn xác, nhưng con nhà chú.
Con chú, con bác, có khác gì nhau.
Dây mơ, rễ má, con bá, con dì.
Nhất con, nhì cháu, thứ sáu người dưng.
Một giọt máu đào, hơn ao nước lã.
Chị em, trên kính dưới nhường,
Là nhà có phúc, mọi đường yên vui.
Em khôn, cũng là em chị,
Chị dại, cũng là chị em.
Em thuận, anh hòa, là nhà có phúc.
Trên thuận dưới hòa, là nhà có phúc.
Anh ngủ em thức,
Em chực anh nằm.
Anh em, như tre cùng khóm.
Chị em gái, như trái cau non.
Con đàn, như tre, ấm bụi.
Anh em, như thể chân tay.
Anh nhường, em kính.
Quyền huynh thế phụ.
Anh em, hạt máu sẻ đôi.
Anh em, ăn ở thuận hòa,
Chớ điều chênh lệch, người ta chê cười.
Con một mẹ, như hoa một chùm,
Yêu nhau, nên phải bọc đùm cùng nhau.
Yêu con chị, vị con em.
Con chị cõng con em.
Con chị đi, con dì nhớn.
Yêu hoa, nên phải vin cành.
Yêu cây, nên dấu đến hoa.
Yêu nhau, cái chấy cắn đôi.
Anh em trong nhà, đóng cửa bảo nhau.
Yêu nhau, rào giậu cho kín.
Yêu nhau, chín bỏ làm mười.
Yêu nhau, mọi việc chẳng nề,
Một trăm chỗ lệch, cũng kê cho bằng.
Khôn ngoan đối đáp người ngoài,
Gà cùng một mẹ, chớ hoài đá nhau.
Cắt dây bàu, dây bí,
Chẳng ai cắt dây chị, dây em.
Chém nhau đường sống,
Không ai chém nhau đường lưỡi.
Tay chém tay, sao nỡ,
Ruột cắt ruột, sao đành.
Đắng cay, vẫn thể ruột rà,
Dù xa xa lắm, vẫn là anh em.
Vị tình vị nghĩa,
Không ai vị đĩa xôi đầy.
Bà con, vì tổ vì tiên,
Không phải vì tiền, vì gạo.
Bắt người bỏ giỗ,
Không ai bắt người cỗ bé.
Môi hở, răng lạnh.
Mỗi người mỗi điều,
Dỡ lều mà đi.
Da gà, bọc lấy xương gà.
Một người nhà, bằng ba người mượn.
Anh em, như chân với tay,
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần.
Vì sông, nên phải lụy thuyền,
Những như đường liền, ai phải lụy ai.
Chị em khi túng, chúng bạn khi cùng.
Lá lành, đùm lá rách.
Lá rách ít, đùm lá rách nhiều.
Cành dưới, đỡ cành trên.
Chị ngã, em nâng.
Lọt sàng, xuống nia.
Anh em sảy vai, xuông cánh tay.
Vị cây, dây leo.
Vị thần, mới nể cây đa.
Rút dây, động rừng.
Máu chảy, ruột mềm.
Tay đứt, ruột xót.
Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ.
Chết cả đống, hơn sống một người.
Máu ai, thấm thịt người ấy.
Máu chảy đến đâu, ruồi bâu đến đấy.
Từ gót chí đầu, đau đâu khốn đấy.
Muối đổ lòng ai, nấy xót.
Tags:
Ca Dao Tục Ngữ, Tin Mới, Văn Học Nghệ Thuật
Dì cũng như mẹ.
Cô cũng như cha.
Sẩy cha còn chú,
Sẩy mẹ bú dì.
Dì ruột, thương cháu như con,
Rủi mà không mẹ, cháu còn cậy trông.
Nó lú, có chú nó khôn.
Không cha, có chú, ai ơi,
Thay mặt đổi lời, chú cũng như cha.
Bé, nhưng con nhà bác,
Lớn xác, nhưng con nhà chú.
Con chú, con bác, có khác gì nhau.
Dây mơ, rễ má, con bá, con dì.
Nhất con, nhì cháu, thứ sáu người dưng.
Một giọt máu đào, hơn ao nước lã.
Chị em, trên kính dưới nhường,
Là nhà có phúc, mọi đường yên vui.
Em khôn, cũng là em chị,
Chị dại, cũng là chị em.
Em thuận, anh hòa, là nhà có phúc.
Trên thuận dưới hòa, là nhà có phúc.
Anh ngủ em thức,
Em chực anh nằm.
Anh em, như tre cùng khóm.
Chị em gái, như trái cau non.
Con đàn, như tre, ấm bụi.
Anh em, như thể chân tay.
Anh nhường, em kính.
Quyền huynh thế phụ.
Anh em, hạt máu sẻ đôi.
Anh em, ăn ở thuận hòa,
Chớ điều chênh lệch, người ta chê cười.
Con một mẹ, như hoa một chùm,
Yêu nhau, nên phải bọc đùm cùng nhau.
Yêu con chị, vị con em.
Con chị cõng con em.
Con chị đi, con dì nhớn.
Yêu hoa, nên phải vin cành.
Yêu cây, nên dấu đến hoa.
Yêu nhau, cái chấy cắn đôi.
Anh em trong nhà, đóng cửa bảo nhau.
Yêu nhau, rào giậu cho kín.
Yêu nhau, chín bỏ làm mười.
Yêu nhau, mọi việc chẳng nề,
Một trăm chỗ lệch, cũng kê cho bằng.
Khôn ngoan đối đáp người ngoài,
Gà cùng một mẹ, chớ hoài đá nhau.
Cắt dây bàu, dây bí,
Chẳng ai cắt dây chị, dây em.
Chém nhau đường sống,
Không ai chém nhau đường lưỡi.
Tay chém tay, sao nỡ,
Ruột cắt ruột, sao đành.
Đắng cay, vẫn thể ruột rà,
Dù xa xa lắm, vẫn là anh em.
Vị tình vị nghĩa,
Không ai vị đĩa xôi đầy.
Bà con, vì tổ vì tiên,
Không phải vì tiền, vì gạo.
Bắt người bỏ giỗ,
Không ai bắt người cỗ bé.
Môi hở, răng lạnh.
Mỗi người mỗi điều,
Dỡ lều mà đi.
Da gà, bọc lấy xương gà.
Một người nhà, bằng ba người mượn.
Anh em, như chân với tay,
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần.
Vì sông, nên phải lụy thuyền,
Những như đường liền, ai phải lụy ai.
Chị em khi túng, chúng bạn khi cùng.
Lá lành, đùm lá rách.
Lá rách ít, đùm lá rách nhiều.
Cành dưới, đỡ cành trên.
Chị ngã, em nâng.
Lọt sàng, xuống nia.
Anh em sảy vai, xuông cánh tay.
Vị cây, dây leo.
Vị thần, mới nể cây đa.
Rút dây, động rừng.
Máu chảy, ruột mềm.
Tay đứt, ruột xót.
Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ.
Chết cả đống, hơn sống một người.
Máu ai, thấm thịt người ấy.
Máu chảy đến đâu, ruồi bâu đến đấy.
Từ gót chí đầu, đau đâu khốn đấy.
Muối đổ lòng ai, nấy xót.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét